Top 5 Bài văn phân tích giá trị nghệ thuật trong truyện ngắn Chí Phèo của Nam Cao hay nhất - toplist.vn

Năm 1941, siêu phẩm Đôi lứa xứng song được mái ấm xuất bạn dạng Đời mới mẻ – Thành Phố Hà Nội in rời khỏi sách lần thứ nhất. Từ ấy, cái thương hiệu Chí Phèo bước rời khỏi cuộc sống thường ngày, sánh ngang với Sở Khanh, Chúa Chổm trước cơ, những Xuân tóc đỏ chót, bà Phó Đoan…đương thời, trở nên một điển hình nổi bật văn học tập.

Năm 1946, Hội Văn hóa cứu vớt quốc in lại, gọi là Chí Phèo, cái thương hiệu ấy tồn bên trên trong mỗi phen tái mét bạn dạng sau. Nhan đề truyện với thay cho thay đổi tuy nhiên những độ quý hiếm thực tế, nhân đạo thâm thúy , mới mẻ mẻ vĩnh cửu mãi mãi. Góp phần tạo ra sự những độ quý hiếm ấy là tài năng nghệ thuật và thẩm mỹ dựng truyện, dẫn truyện, xây cất anh hùng, dùng ngôn từ bậc thầy ở trong phòng văn Nam Cao. Điều cơ, người phát âm đơn giản và dễ dàng nhận biết ở anh hùng trung tâm truyện – nom kể từ góc nhìn nghệ thuật và thẩm mỹ.

Bạn đang xem: Top 5 Bài văn phân tích giá trị nghệ thuật trong truyện ngắn Chí Phèo của Nam Cao hay nhất - toplist.vn

Thông thông thường, những mái ấm văn mang đến anh hùng xuất hiện nay sau “cái phông” dựng sẵn. Cách viết lách ấy gom fan hâm mộ với tư thế chào đón thâm thúy rộng lớn thông điệp người sáng tác gửi gắm qua loa anh hùng. Đặc sắc về nghệ thuật và thẩm mỹ, ở truyện ngắn ngủi này, Nam Cao mang đến Chí Phèo xuất hiện nay một cơ hội trần truồng, dù trọc: “Hắn vừa vặn lên đường vừa vặn chửi”

Rồi người sáng tác vừa vặn ghi lại không thiếu thốn những câu chửi của Chí Phèo vừa vặn hóa thân ái nhập dân thôn Vũ Đại (nguyên kiểu mẫu là thôn Đại Hoàng của Nam Cao) giải thích những câu chửi cơ. Nam Cao với tạm dừng ở cơ không? Người phát âm với ưng ý với những giải thích cơ không? Suy ngẫm yếu tố này mới mẻ thấy hàm ý thâm thúy xa thẳm của người sáng tác.

Nói cho tới trời là thưa cho tới đấng quyền uy vô thượng, nhập cơ với việc ban trị “mệnh” cho từng con cái người:

Bắt phong trần nên phong trần

Cho cao quý vừa mới được phần thanh cao

(Truyện Kiều – Nguyễn Du)

Mệnh của Chí Phèo xấu số nhất trong mỗi thế giới bất hạnh: bị vứt rơi khi mới mẻ sơ sinh, được lấy mang đến, buôn bán, sinh sống kiếp quân lính rồi ở tù…Người tớ chỉ ngại trời Lúc với buộc ràng về trách cứ nhiệm, lễ nghĩa, vật hóa học với những dòng sản phẩm mệnh không giống. Độc mệnh như Chí Phèo chất vấn còn gì nên sợ? Điều Nam Cao gửi gắm với những người đọc: Chí Phèo cô độc tức thì kể từ Lúc sơ sinh u.

Đời là những quan hệ xã hội, rõ ràng hóa dòng sản phẩm “mệnh” của trời là nam nữ, thân ái phận, vị thế, nghề ngỗng nghiệp… nhập xã hội. Khó xác lập đúng mực thân ái phận, vị thế, công việc và nghề nghiệp của Chí Phèo. Có chăng, về nghề ngỗng nghiệp: “rạch mặt mũi ăn vạ” – một nghề ngỗng mới mẻ, bám theo tiếng của bà cô thị Nở - người dân có dòng sản phẩm mồ hủi!

Người lầm kêu ca khốn cùng thông thường kêu ca thân ái trách cứ phận, Chí Phèo chửi “mệnh”, chửi “phận’vì đời Chí lầm kêu ca khốn cùng rộng lớn những người dân lầm kêu ca cơ cực!

Con người ai cũng đều có quê nhà tuy nhiên Chí Phèo thì ko, chỉ mất điểm hắn được sinh ra: dòng sản phẩm lò gạch ốp cũ ở thôn Vũ Đại nhưng mà thôi! Vậy nên, cho dù chửi cả thôn, tuy nhiên cả thôn Vũ Đại ai ai cũng nhủ: “chắc nó trừ bản thân ra!”. Không quê nhà thưa chi cho tới chúng ta bè? Bởi thế, Chí Phèo dò xét quan hệ không giống với nằm trong đồng: “Hắn chửi phụ thân đứa này ko chửi nhau với hắn! Không ai lên giờ đồng hồ cả”. Vậy quân địch cũng không tồn tại nốt! Hắn chửi “đứa bị tiêu diệt u này đẻ rời khỏi hắn mang đến hắn cực cho tới nông nỗi này?” mong muốn dò xét rời khỏi manh côn trùng gì cơ về mái ấm gia đình, tuy nhiên “Có trời nhưng mà biết! Hắn ko biết, cả thôn Vũ Đại không người nào biết!”.

Đằng sau giờ đồng hồ chửi của Chí Phèo là 1 trong những nỗi khát khao được quá nhận thế giới trúng nghĩa. Hắn không tồn tại chúng ta, chỉ một chiếc thương hiệu Chí Phèo ko biết ai bịa đặt mang đến nữa. Chí Phèo càng dò xét cơ hội bấu víu càng bị thôn Vũ Đại (rộng rời khỏi là xã hội) đẩy rời khỏi xa thẳm. Hắn sinh sống cô độc, ko quê nhà, mái ấm gia đình, bè bạn nên dễ dẫn đến kẻ không giống tận dụng, hành vi thong manh quáng. “Hắn trở thành con cái quỷ dữ của thôn Vũ Đại, tác oại tác quái quỷ, giẫm sụp từng nào cơ nghiệp, phá huỷ bao cảnh yên ổn vui vẻ, giẫm sụp từng nào hạnh phúc…” Những hành vi thong manh quáng cơ chỉ xẩy ra Lúc hắn đang được say, sợ hãi bản thân (rạch mặt) nhằm sợ hãi người (ăn vạ). Không say, Chí Phèo ko thể thực hiện điều ác. Không say, Chí Phèo là thế giới hiền lành, có những lúc gần như là thánh thiện, được Nam Cao quánh miêu tả Lúc hắn bóp đùi mang đến bà phụ thân – bà xã lý Kiến, Lúc hắn nghe người tớ chat chit sau cơn say ăn ở với thị Nở.

Xây dựng anh hùng Chí Phèo, Nam Cao ko bịa đặt bên trên dòng sản phẩm trục tuyến tính thời hạn tuy nhiên người phát âm đơn giản và dễ dàng phân loại những cột mốc sự khiếu nại cuộc sống hắn: kể từ khi sơ sinh cho tới Lúc thực hiện canh điền mang đến lí Kiến; lên đường ở tù rồi về bên thôn tác oách tác quái; ở đầu cuối bắt gặp thị Nở cho tới Lúc vung dao đâm bá Kiến rồi tự động sát.

Quãng đời cổ của Chí Phèo, Nam Cao kể giống như những cảnh phim lướt thời gian nhanh, điểm vượt trội là cảnh bóp đùi mang đến bà phụ thân. Trường đoạn ấy tái mét hiện nay ở tiến trình cuối cuộc sống Chí, Lúc hắn vẫn “yêu” thị Nở: “Hắn lưu giữ cho tới bà phụ thân, dòng sản phẩm con cái quỷ dòng sản phẩm hoặc bắt hắn bóp chân và lại cứ bóp lên bên trên, bên trên nữa. Nó chỉ nghĩ về cho tới sao mang đến thỏa nó chứ với yêu thương hắn đâu. Hồi cơ hắn nhị mươi. Hai mươi tuổi tác người tớ ko là đá, tuy nhiên cũng ko trọn vẹn xác thịt. người tớ ko quí đồ vật gi người tớ khinh thường. Vả lại bị một con cái thiếu phụ gọi cho tới nhưng mà bóp chân! Hắn thấy nhục rộng lớn là quí, huống hồ nước lại ngại. Quả thiệt, kể từ lúc biết rằng con cái bà xã công ty sai hắn thao tác ko chính đại quang minh, hắn vừa vặn thực hiện vừa vặn lập cập. Không thực hiện thì ko được; từng việc nhập mái ấm, quyền bà phụ thân. Chứ hắn, hắn với lòng này đâu! Đến nỗi người thiếu phụ trị gắt. Bà thấy xa thẳm xôi ko được, nên thực hiện cho tới điểm. Bà bảo hắn rằng: “Mày thực thà quá! Con trai gì nhưng mà nhị mươi tuổi tác vẫn như ông già”. Hắn vẫn vờ vịt thiếu hiểu biết nhiều. bà lẳng lơ bảo: “Chã nhẽ tao gọi mi nhập phía trên chỉ nhằm bóp chân thế này thôi ư?...” Và thấy hắn người sử dụng dằng, bà mắng xơi xơi nhập mặt mũi. Hắn chỉ thấy nhục, chứ yêu quý gì”

Chỉ nửa trang giấy tờ, Nam Cao vừa vặn mô tả chân thật hành vi, tâm tư anh hùng Chí Phèo vừa vặn tương khắc họa bạn dạng tính dâm đãng của mụ công ty. Người phát âm kính trọng lòng tự động trọng của Chí, nhập yếu tố hoàn cảnh khó khăn xử, thân ái phận đầy tớ vẫn giữ vị phẩm hạnh trong trắng. Không với dòng sản phẩm chặc lưỡi, “cũng thục mạng nhắm đôi mắt đem chân” của một chàng lực điền nhị mươi tuổi tác. Cũng ở quàng đời ấy, Chí từng mơ một giác mơ “hạn chế”, hắn lưu giữ lại mặc nghe giờ đồng hồ chim hót, giờ đồng hồ gõ cái chèo xua cá, giờ đồng hồ người lên đường chợ kháo nhau: “Hắn nao nao buồn, là vì thế mẩu chuyện ấy nhắc mang đến hắn một chiếc gì xa xôi xôi. Hình như với 1 thời hắn vẫn mong chờ với cùng 1 mái ấm gia đình nho nhỏ, ck cuốc mướn cày mướn, bà xã mạng vải vóc, bọn chúng vứt lại một con cái heo nhằm thực hiện vốn liếng liếng. Khá fake thì mua sắm dăm phụ thân sào ruộng làm”.

Rốt cuộc, với Chí vẫn chính là niềm mơ ước. Nếu ko lên đường ở tù, Chí Phèo cũng khó khăn triển khai niềm mơ ước cơ. Định con kiến xã hội vùi dập thế giới tớ xuống tận bùn đen giòn. Nam Cao khôn khéo nhấn mạnh vấn đề điều này qua loa những tiếng xỉa xói của bà cô thị Nở: “Thật đốn mạt. Ngoài phụ thân mươi tuổi…ai lại lên đường lấy ck. Ai đời lại lên đường lấy chồng! Ừ! Mà lấy thì lấy ai chứ?...Đàn ông vẫn bị tiêu diệt không còn cả rồi hoặc sao, và lại đâm đầu lên đường lấy một thằng ko cha…”

Bà cô thị Nở với dòng sản phẩm mồ hủi, với cô con cháu dở tương đối, xấu xí ko thể xấu xí rộng lớn vẫn ko coi Chí Phèo là 1 trong những con cái người!

Chí Phèo thay cho thay đổi Lúc lên đường ở tù về cả nhân hình lộn nhân tính. Hắn là thành phầm được “giáo dục” của chính sách thực dân phong con kiến qua loa sáu bảy năm: dòng sản phẩm đầu trọc lốc, răng cạo white hớn, ngực và tay va trổ dragon phượng và một ông tướng mạo rứa chùy – “trông ghê tởm chết” vẫn ko đậy điệm được bạn dạng tính ngại quánh cố hữu. Hắn ko thực hiện được gì, cho dù là chửi bươi Lúc không tồn tại rượu. Rượu mang đến hắn dũng khí. Viết sắp tới tôi chợt lưu giữ một mẩu chuyện truyện cười hiện nay đại: “Một người nam nhi chất vấn người ăn xin:

Xem thêm: Bài tập thì Hiện tại tiếp diễn (Present Continuous) – có đáp án

- Ông nài chi phí nhằm thực hiện gì?

- Mua rượu uống!

- mời nài nhưng mà cũng húp rượu?

- Uống để sở hữu dũng khí nhưng mà ăn nài.”

Nam Cao thâm thúy, tinh xảo mô tả tâm tư chứ không cần nên mô tả tội ác của Chí Phèo. Những đo lường,tâm trí của hắn Lúc bá Kiến mời mọc vào trong nhà sau khoản thời gian chửi bươi, rạch mặt mũi ăn vạ, Lúc “rượu vẫn nhạt” thiệt chân thật, trung thực, rất là thuyết phục. Lúc đầu hắn ngại, tuy nhiên rồi nỗi ngại hãi được hóa giải: “cùng lắm thì lên đường ở tù”, nhưng mà ở tù hắn vẫn quen thuộc rồi. Lại nữa, cụ bá với con cái thực hiện lí trưởng, quyền lực nhất vùng, “Bắc Kì đại biểu”, mồm thét rời khỏi lửa cũng nên nhún nhường nhịn với hắn, test chất vấn “cả dòng sản phẩm thôn ngàn suất đinh với ai vì chưng được hắn?”. Cái tâm lý “chiến thắng” loại hero rơm, thể diện mang tính chất hóa học A.Q nhập thế giới hắn: “anh hùng thôn này cóc đứa này vì chưng ta” với xuất trị điểm là sự việc thục mạng lĩnh. Xã hội xua xua, bá Kiến tận dụng, hắn nuôi chăm sóc khí hóa học ấy vì chưng rượu nhằm tồn bên trên, lâu dần dần trở nên thói quen thuộc nhằm “giải quyết” việc làm, cho dù là “yêu” thị Nở.

Cái khí hóa học thục mạng lĩnh của hắn là thói quen thuộc chứ không cần nên thực chất. Sau chén bát cháo hành của thị Nở - phen trước tiên được người tớ mang đến, hắn được coi như 1 thế giới trúng nghĩa, Chí Phèo ứa nước đôi mắt nghĩ về về cuộc sống bản thân, nghĩ về về việc thục mạng lĩnh, về nỗi đơn độc, mắc bệnh. Nội tâm của Chí được Nam Cao tương khắc họa: “Và có những lúc hắn ngẫm bản thân nhưng mà lo sợ. Xưa ni hắn chỉ sinh sống vì chưng rung rinh cướp và đe nạt. Nếu không hề mức độ nhưng mà rung rinh cướp, đe nạt nữa thì sao? Đã đành, hắn chỉ mạnh vì thế thục mạng. Nhưng hắn mơ hồ nước thấy rằng sẽ sở hữu được một khi nhưng mà người tớ ko thể thục mạng được nữa”.

Dùng đại kể từ “hắn” nhằm nói tới Chí Phèo là nhằm “khách quan lại hóa” vấn đề, thiệt rời khỏi người sáng tác đồng cảm, thương xót người con lòng tin của tôi bằng phương pháp thiết đặt cụ thể, dẫn dắt mẩu chuyện hoặc cách sử dụng kể từ nhập quy trình xây cất hình tượng Chí Phèo. Trong trong cả bao nhiêu chục trang sách, người sáng tác chỉ thưa Chí Phèo say rượu chứ không cần một kể từ “nghiện rượu”. Hay như đoạn trích vừa vặn nêu, người sử dụng kể từ “giật cướp” chứ không cần nên “cướp giật”. Suốt chiều lâu năm mẩu chuyện, người sáng tác cho những người phát âm thấy hắn rung rinh cướp những gì? Chỉ trái khoáy quả chuối còn xanh bẻ ở vườn mái ấm ai cơ, bốc nhúm muối bột của cô ý sản phẩm xén nhằm thực hiện bùi nhùi nhậu hoặc đe nhen nhóm quán mụ sản phẩm rượu ko buôn bán Chịu mang đến hắn nhưng mà thôi.

Trước Lúc vào trong nhà Tự Lãng húp rượu, Nam Cao nhắc nhở lại trật tự từng câu chửi đoạn khai mạc truyện ngắn ngủi của Chí. Không một ai đáp tiếng hắn. Chí Phèo lăm le nhập bất kì mái ấm này nhằm đập bể một chiếc gì cơ mang đến bõ tức. Nhưng hắn với đập bể đồ vật gi đâu, chỉ sà xuống húp rượu nằm trong Tự Lãng. Chi tiết này Nam Cao sẵn sàng trước, nhằm mục tiêu nhấn mạnh vấn đề rộng lớn, giải thích thuyết phục rộng lớn vì thế sao Chí Phèo ko cho tới mái ấm thị Nở dâm bị tiêu diệt “con khọm già” nhưng mà trực tiếp tiến bộ cho tới mái ấm bá Kiến: “Những thằng điên và những thằng say rượu ko lúc nào thực hiện những dòng sản phẩm mà mỗi khi rời khỏi lên đường bọn chúng lăm le làm”.

Miêu miêu tả tường tận những cụ thể húp rượu với Tự Lãng, Nam Cao tô đậm rộng lớn khát vọng được quá nhận là thế giới của Chí. Hai người húp “như ko lúc nào được uống”, không còn chai này Tự Lãng lấy chai không giống, húp như 1 song tri kỉ cuồng. Hoàn cảnh Tự Lãng cũng đơn độc, xứng đáng thương: bà xã bị tiêu diệt, với độc nhọt đàn bà thì chửa buộm, vứt mái ấm lên đường biệt xứ. Cùng công cộng tâm lý nên dễ dàng cảm thông cùng nhau. Lần trước tiên Chí Phèo với chúng ta húp rượu, chúng ta vô tình nhưng mà “tri kỉ”, tri kỉ mà đến mức ko cần thiết thưa cùng nhau một tiếng, khác hoàn toàn thói thường: rượu nhập tiếng rời khỏi. Còn gì không chỉ có thế, vừa vặn chửi “cha đứa này ko chửi nhau với hắn” nhằm dò xét quân địch, bực tức ham muốn đập bể môt đồ vật gi cơ thì bắt gặp được bạn? Bữa rượu này Chí húp nhập tâm lý khoan khoái, húp vì thế sự đồng cảm chứ không cần nên húp lấy say nhằm rạch mặt mũi ăn vạ. Lúc này Nam Cao ko cần thiết lên đường thâm thúy mô tả Chí độc thoại tâm tư nữa, thay cho nhập đấy, mô tả cảnh vật. Con lối trăng, vườn chuối “những tàu lá đẫm sương bên dưới ánh trăng giẫy đành đạch như thể hứng tình”, đã cho chúng ta biết linh hồn Chí đang được bầy phới. Khát khao được quá nhận là thế giới phần này được giải lan, tự dưng bắt gặp thị Nở ở hớ hênh bên dưới ánh trăng, nỗi khát tình của Chí trào lên. Việc “yêu” thị Nở của Chí Phèo là rung rinh cướp nếu như xét về hành động; xét về tâm lí, nó với tất cả một tiến bộ trình. Tiến trình ấy chỉ được trao thức rõ ràng Lúc và chỉ Lúc người phát âm đồng bộ với mái ấm văn, xót xa thẳm thông cảm mang đến một số trong những phận xấu số.

Có thể thưa Nam Cao là 1 trong những mái ấm tâm lí học tập. Sau những ngôi trường đoạn thực hiện người phát âm căng rời khỏi tâm trí, ông “hạ hỏa” vì chưng những câu văn đậm màu vui nhộn mô tả tình thương yêu Chí – Nở: “Hắn bảo thị:

- Giá cứ thế này mãi thì quí nhỉ?

Thị ko đáp, tuy nhiên dòng sản phẩm mũi đỏ chót của thị như càng bạnh rời khỏi. Hắn nhận biết thế cũng không tồn tại gì là xấu xí. bằng phẳng một chiếc tiếng nói và một vẻ mặt mũi rất rất phong tình bám theo ý hắn, hắn bảo thị:

- Hay là bản thân sang trọng phía trên ở với tớ một mái ấm mang đến vui vẻ.

Thị lườm hắn. Một người thiệt xấu xí Lúc yêu thương cũng lườm. Hắn quí chí, khanh khách hàng cười”

Nam Cao thận trọng với những cụ thể nhỏ. Sau “vẻ mặt mũi phong tình” là “theo ý hắn”, vì chưng dòng sản phẩm mặt mũi đẫy những vằn sẹo ngang dọc làm thế nào biểu lộ xúc cảm được? Rồi người sáng tác mô tả song môi thị Nở nứt nẻ như bờ ruộng thô, mặt mũi Chí đẫy sẹo nên bọn chúng ko hít nhau, bọn chúng với cơ hội yêu thương “cấu véo nhau, trị nhập sườn lưng nhau” quality, hiệu suất cao hơn(!)

Một trở thành cố rộng lớn nhập cuộc sống Chí Phèo là lên đường ở tù, Nam Cao chỉ việc nhị cụ thể, móc xích và soi sáng sủa lẫn nhau. Chi tiết loại nhất: tung dư luận mập lù mù về sự Chí nên lên đường ở tù. “Có người thưa ông lí ghen tuông anh canh điền khỏe khoắn nhưng mà ngại bà phụ thân không đủ can đảm thưa. Có người thì bảo anh canh điền ấy được bà phụ thân quyền thu quyền té nhập mái ấm tin cậy nên lấy trộm chi phí trộm thóc nhiều. Mỗi người thưa một cơ hội, chẳng biết đâu nhưng mà lần”.

Xem thêm: Đề thi học kì 1 lớp 6 môn Sử mới nhất

Chi tiết loại nhị, bá Kiến ham muốn bắt toàn bộ những thằng trẻ trai lên đường ở tù vì thế trêu chọc bà tư: “Mắt bà, mồm bà với duyên tuy nhiên nom lẳng lơ lắm. tương đối một tí là cười cợt tít cả đôi mắt lại, dòng sản phẩm má thì hây hây. Mà thấy ghét bỏ những thằng trẻ trai, giá chỉ thực hiện con cái bà ko xứng đáng, nhưng mà thấy đâu cũng đùa. Chúng đùa nhạt nhẽo như nước ốc, chỉ được dòng sản phẩm thô tục, nhưng mà bắt gặp ai ai cũng cười! Chẳng nghĩ về gì cho tới vị thế cả, người đâu nhưng mà vô tâm! Tức lạ! Cụ chỉ ham muốn mang đến toàn bộ những thằng trẻ trai lên đường ở tù…”

Về kết cấu, truyện được dựng bên trên những vòng tròn trặn đồng tâm. Thế khu đất thôn Vũ Đại là “quần ngư giành giật thực” (đàn cá vây xung quanh một miếng mồi), cường hào năm bè bảy phái nằm trong xúm nhập bóc tách lột ức hiếp dân lành lặn. Rồi thời gian này thôn cũng đều có những thằng đầu trâu mặt mũi ngựa, không còn Năm Thọ, binh Chức rồi nảy nòi rời khỏi một thằng Chí Phèo. Số phận Chí cũng tuy nhiên hành bên trên dòng sản phẩm vòng công cộng ấy: lên đường ở tù kể từ mái ấm bá Kiến, kết đôn đốc cuộc sống cũng tận nhà bá Kiến. Vật bệnh cuộc sống hắn: dòng sản phẩm lò gạch ốp cũ ở thôn Vũ đại không nhiều người tương hỗ, và rồi sau này một Chí phẩy cũng tiếp tục Thành lập bên trên đó…Cái thuyệt vọng ngột ngạt, oằn oại của những người dân lành lặn vẫn với, quẩn xung quanh ko lối bay. Cái kết cấu ấy logic mang đến thảm kịch anh hùng Chí Phèo chứ không cần nên thảm kịch phân mục. Ngoài độ quý hiếm phản ánh thực tế, truyện còn đã cho chúng ta biết một dự đoán dịch chuyển về thời cục nhập sau này ko xa thẳm. “Cùng tắc trở thành, trở thành tắc thông” , hẳn ý niệm ấy mái ấm văn hiểu rộng lớn ai không còn.

Truyên ngắn ngủi càng về cuối càng trở thành mê hoặc, nhiều tính kịch. Nhân vật Chí Phèo được đồng cảm, xót thương rộng lớn. Tư tưởng nhân đạo và cây viết lực khác người của Nam Cao khơi khêu gợi cho những người phát âm đương thời lòng phẫn nộ xã hội xấu xí thối nát; nhắc nhủ những mới sau Cách mạng mon Tám phải ghi nhận quí cuộc sống thường ngày thời điểm hiện tại bên trên khía cạnh so sánh, đối chiếu. Không chỉ riêng biệt về anh hùng Chí Phèo, những anh hùng không giống của Nam Cao, suy ngẫm kể từ góc nhìn nghệ thuật và thẩm mỹ, gom tất cả chúng ta lĩnh hội kiệt tác hoàn hảo vẹn, thâm thúy rộng lớn.